cảm biến khoảng cách không tiếp xúc
Một cảm biến khoảng cách không tiếp xúc đại diện cho một thiết bị đo lường tinh vi, có khả năng xác định khoảng cách giữa các vật thể mà không cần tiếp xúc vật lý. Công nghệ tiên tiến này sử dụng nhiều nguyên lý khác nhau như tia hồng ngoại, sóng siêu âm hoặc tia laser để đo khoảng cách một cách chính xác. Cảm biến phát ra một tín hiệu phản xạ từ vật thể mục tiêu và quay trở lại cảm biến, trong đó độ trễ thời gian hoặc đặc tính tín hiệu được dùng để tính toán khoảng cách chính xác. Những cảm biến này hoạt động hiệu quả trong nhiều môi trường công nghiệp khác nhau, với phạm vi đo từ vài milimét đến hàng mét, tùy thuộc vào từng mẫu cụ thể và công nghệ được sử dụng. Nguyên lý hoạt động cơ bản bao gồm ba thành phần chính: bộ phát để gửi tín hiệu, bộ thu nhận tín hiệu phản xạ và bộ xử lý chuyển đổi dữ liệu nhận được thành các giá trị khoảng cách có ý nghĩa. Các cảm biến khoảng cách không tiếp xúc hiện đại thường tích hợp các tính năng tiên tiến như màn hình kỹ thuật số, nhiều chế độ đo và các tùy chọn đầu ra khác nhau bao gồm tín hiệu tương tự, tín hiệu số hoặc truyền thông mạng. Chúng nổi bật trong các ứng dụng yêu cầu giám sát liên tục, đo tốc độ cao hoặc vận hành trong môi trường khắc nghiệt, nơi tiếp xúc vật lý có thể làm hư hại cảm biến hoặc vật thể được đo. Các thiết bị này được sử dụng rộng rãi trong tự động hóa sản xuất, kiểm soát chất lượng, robot, hệ thống an ninh và nhiều ứng dụng điều khiển quá trình khác, nơi việc đo khoảng cách chính xác là yếu tố then chốt đảm bảo hiệu quả và an toàn trong vận hành.