cảm biến tiếp cận photo điện
Một cảm biến tiệm cận quang điện là một thiết bị phát hiện tinh vi sử dụng các tia sáng để nhận biết sự hiện diện, vắng mặt hoặc khoảng cách của các vật thể mà không cần tiếp xúc vật lý. Hoạt động dựa trên việc phát và thu ánh sáng, các cảm biến này tích hợp nguồn ánh sáng hồng ngoại hoặc ánh sáng nhìn thấy làm việc cùng với một bộ thu quang điện. Khi một vật thể đi vào vùng phát hiện của cảm biến, nó sẽ chặn hoặc phản xạ tia sáng, kích hoạt đầu ra của cảm biến. Công nghệ này sử dụng nhiều phương pháp phát hiện khác nhau, bao gồm kiểu xuyên tia (through-beam), kiểu phản xạ ngược (retro-reflective) và kiểu khuếch tán (diffuse), mỗi kiểu phù hợp với các ứng dụng riêng biệt. Những cảm biến này vượt trội trong các tình huống phát hiện tốc độ cao và có thể hoạt động hiệu quả ở khoảng cách lớn, khiến chúng trở nên vô giá trong tự động hóa công nghiệp hiện đại. Khả năng phát hiện các vật thể với nhiều loại vật liệu, màu sắc và kích cỡ khác nhau, kết hợp với khả năng miễn nhiễm với nhiễu điện từ, giúp chúng trở thành giải pháp linh hoạt cho nhiều ứng dụng công nghiệp. Các cảm biến này có thiết lập độ nhạy điều chỉnh được, cho phép hiệu chuẩn chính xác theo từng môi trường vận hành cụ thể, và thường được tích hợp chức năng bảo vệ chống lại sự can thiệp của ánh sáng môi trường. Cảm biến tiệm cận quang điện hiện đại còn được trang bị các tính năng tiên tiến như màn hình kỹ thuật số, nhiều tùy chọn đầu ra và khả năng tự chẩn đoán, đảm bảo hoạt động đáng tin cậy trong các môi trường công nghiệp khắc nghiệt.